xã Hàng Ngang - dấu xưa cảnh và người
thị trấn Hàng Ngang tính từ lúc ngã tư Hàng tuyến phố - Hàng Buồm đến ngã tư Hàng Đào - Hàng Bạc, dài 152m. Xưa kia, khu vực này thuộc xã Diễn Hưng, tổng Hữu Túc, quận Thọ Xương. hiện tại, Hàng Ngang là một những tuyến đường tấp nập, đông đúc nhất ở trọng tâm Thủ đô Hà Nội, nằm trên địa bàn thị xã Hoàn Kiếm.
Thế kỷ 18, thị trấn có tên phố Hàng Lam, kề cạnh phường Hàng Đào. 2 con xã chuyên nhuộm vải sở hữu màu đặc thù của giới quan lại quyền quý. Màu đào (đỏ) là sắc phục của quan đầu triều. Màu xanh lam là sắc phục của quan tứ phẩm. Cả 2 thị trấn còn buôn bán áo xống, nên 1 thời còn được gọi là phố Hàng Áo, phố Hàng Yếm.
Sang thế kỷ 19, bên Trung Hoa xảy ra loạn lạc, người dân phải chạy sang Việt Nam tị nạn. Họ chen chúc trên những mẫu tàu vượt biển. Nhìn đoàn người di trú thất thểu trong khoảng những mẫu tàu tràn xuống bãi cát, ngư dân nước ta gọi họ là “người TÀU”.
Người “TÀU” được triều đình nhà Lê cho phép lưu trú tại kinh thành Thăng Long (để dễ bề quản lý). Sau 2 năm, do không muốn về nước phải thay đổi y phục theo phong tục Việt Nam, nên số người Trung Hoa thiên cư lánh nạn ấy chuyển sang sở hữu tên là người Minh Hương (người Việt gốc triều nhà Minh). phường Hàng Lam với sắp nửa là người Tàu, Minh Hương, rồi thị trấn với tên mới Việt Đông.
thị trấn Việt Đông gần cửa sông Giang Khẩu (sông Tô Lịch). Hà Khẩu (sông Hồng) trên bến dưới thuyền, đông vui, sôi động tiện dụng cho việc buôn bán. các cửa hiệu mở ra suốt dọc phố. Chè Sinh Thái, chè Chính Thái, chè Ninh Thái, thuốc cao đơn hoàn tán, nhân thọ đường, Báo Bình An, hiệu vàng bạc, nữ trang, đồ sứ Giang Tây, áo xống thời trang v.v.
Con phường ngắn, vỏn vẹn có 65 số nhà, mà đã trở đô thị đông vui, sầm uất của Hà thành.
Để bảo đảm an toàn cho tài sản, chủ cửa hiệu im tâm chăm lo cho việc buôn bán, xã xây 2 chiếc cổng kiên cố chặn ngang đầu và cuối phố, sở hữu cu li canh gác nghiêm nhặt, đến tối khóa chặt lại. có lẽ bởi thế, thị trấn lại được với tên mới: “Phố Hàng Ngang” - biệt dị sở hữu cách thức gọi bình thường dễ hiểu của mọi phường cổ: xã Hàng cỗ áo, thị trấn Hàng Quạt, thị trấn Hàng Nón, phường Hàng Điếu, phường Hàng Trống v.v.
Đầu thế kỷ 20, xã Hàng Ngang tập hợp phổ quát hiệu buôn bán vải vóc cao cấp: Gấm, vóc, đoạn, nhiễu, sa tanh…nổi tiếng trong và ngoài nước: Phúc Lợi số nhà 7, lợi quyền số nhà 27, Trịnh Văn Bô số nhà 48, Phan Đức Thành số hai, Phan Thái Thành số 4, Phan Hoài Thanh số 68 v.v.
Ngôi nhà 48 Hàng Ngang là nơi ở của vợ chồng ông Trịnh Văn Bô và bà Hoàng Minh Hồ, thông suốt sang số nhà 35 Hàng Cân, được xây khang trang, hiện đại nhất trên đường Hàng Ngang thời chậm triển khai.
Là lái buôn no ấm, đỗ tú tài, sử dụng thuần thục tiếng Anh, tiếng Pháp, giao thương có những thương lái Thụy Điển, Ấn Độ, Nhật Bản, Trung Quốc, ông Trịnh Văn Bô còn mang nhà máy dệt và kinh doanh bất động sản. Vợ chồng ông được giác ngộ cách mệnh sớm. Ngày 14.11.1944, ông ra nhập Đảng cùng sản Đông Dương và chiến trường Việt Minh, song song còn là thành viên nòng cốt trong ban chuyển di Tuần lễ Vàng. Ngày 17.9.1945, vợ chồng ông Trịnh Văn Bô và bà Hoàng Minh Hồ đã đóng góp 5.147 lạng vàng (tương đương hai triệu đồng Đông Dương) cho Chính phủ cách mạng non trẻ, lúc chậm triển khai đang phải đối mặt có ko ít thử thách. Đây là nguồn vốn đầu tư quý báu trong bối cảnh quốc gia còn phần lớn cạnh tranh.
Ngôi nhà 48 Hàng Ngang là cơ sở vật chất cách mạng của Hà Nội, hạ tầng bí hiểm an toàn của những nhà lãnh đạo tiền bối Nguyễn Lương Bằng, khuất Duy Tiến…Ngày 25.8.1945, các đồng chí Trường Chinh, Võ Nguyên Giáp, Nguyễn Lương Bằng, è cổ Đăng Ninh đón chưng Hồ về ở trong ngôi nhà 48 Hàng Ngang. Tại đây, chưng đã chủ tọa cuộc họp trước tiên của Thường vụ Hà Nội quyết định doanh nghiệp mít tinh để Chính phủ trợ thì ra mắt quốc dân đồng bào ngày 02/9/1945 tại quảng trường Ba Đình. Cũng tại nơi đây, bác bỏ Hồ đã thảo bản “Tuyên ngôn Độc lập” mang tầm quan yếu to to trong lịch sử giữ nước của dân tộc.
những ngày bác Hồ làm cho việc tại 48 Hàng Ngang, vợ chồng ông Trịnh Văn Bô khôn cùng chăm lo sức khỏe và bảo đảm an toàn tuyệt đối cho chưng Hồ và các nhà lãnh đạo.
1 hôm, bác Hồ hỏi: “Hai cô chú còn trẻ lại sinh được 4 con: hai trai, 2 gái, cuộc sống no ấm, dư dật, gia tài giàu có, cô chú mang bao giờ biết khổ không ?”. Bà Hoàng Thị Minh Hồ trả lời: “Thưa cụ, chúng cháu chưa bao giờ biết khổ cả, nhưng chúng cháu mang chiếc nhục lớn, chậm triển khai là nhục mất nước cụ ạ !”. chưng Hồ bảo: “Đúng, mất nước là cái nhục to. Chúng ta phải kiên trì chống chọi, không sợ gian truân nặng nhọc. Chúng ta một mực sẽ giành lại nước non, đất nước”.
Vợ chồng lái buôn ấm no bậc nhất Hà Thành khi ngừng thi côngĐây đã phấn khởi đi theo kháng chiến. Ông Trịnh Văn Bô tham dự công tác trong Chính phủ tại Việt Bắc. Bà Hoàng Thị Minh Hồ là một trong những người trước nhất có mặt trên thị trường Hội liên hiệp phụ nữ Việt Nam.
Năm 1955, gia đình ông Trịnh Văn Bô cộng đoàn quân chiến thắng trở về Hà Nội. Ông đảm đương chức Phó chủ tịch Ủy ban hành chính Hà Nội. Bà Hoàng Thị Minh Hồ công tác tại Hội nữ giới Việt Nam. Cả hai đều làm cho việc nhiệt tình tới ngày về hưu. Ông, bà được Nhà nước tặng Huân chương Độc lập hạng Nhất. Ông Trịnh Văn Bô còn được tặng danh hiệu “Doanh nhân Việt Nam tiêu biểu” (trong số 4 người được tặng danh hiệu này, gồm: Lương Văn Can, Bạch Thái Bưởi, Nguyễn Sơn Hà, Trịnh Văn Bô).
bây giờ, Hàng Ngang vẫn là một trong các tuyến đường đông vui, sôi động, sầm uất nơi trung tâm Thủ đô. Suốt dọc phường san sát các cửa hiệu bắt mắt nhãi nhép sắc màu, bề ngoài, luôn hấp dẫn khách hàng trong và ngoài nước.
Giữa không khí đô hội đô thị, số nhà 48 Hàng Ngang là một điểm tham quan chứng tích lịch sử nghiêm chỉnh gắn liền mang sự kiện trọng đại của quốc gia. Đây là niềm tự hào của người dân Hà Nội, của lái buôn Thủ đô, của dân chúng cả nước.
Nhận xét
Đăng nhận xét